Thơ mới hiện đại VN
Trăng Quê Nhà & Trời Thu Hiu Hắt
#1 |
Phố nhỏ mình ta căn gác vắng
Khói thuốc mông lung nhớ mái tóc dài
Nhớ chiều tan học quen tiếng guốc
Đâu ngờ dâu bể lạc tình ai !
Đời quanh quẩn rày đây, mai đó
Gạo chợ nước sông, một kiếp người
Nhìn khói đốt đồng thương quê mẹ
Mà nghe nước mắt cứ chực rơi !
Mấy chục năm rồi, ta bạc tóc
Nhớ mẹ ru kẽo kẹt võng đưa
Nhớ tiếng quốc kêu lòng thổn thức
Vẫn chưa quên được tiếng gà trưa !
Đêm nay ta thấy trăng gác núi
Treo nỗi buồn ta một phía trời
Một vầng trăng nhưng mỗi nơi mỗi khác
Một cuộc đời nhiều ngã rẽ, em ơi !
Trúc Thanh Tâm
( Châu Đốc )
Giật mình từng chiếc lá rơi
Em ơi có thấy đất trời vào yêu
Mắt nhìn nhau tiếng suối reo
Nhịp tim nhè nhẹ đổ đèo ái ân
Em về chiều cũng bâng khuâng
Chim theo lối nắng mờ dần phía xa
Anh ngồi đếm tháng ngày qua
Hương yêu một thuở tình ta còn nồng
Mưa dầm phố lại có sông
Mây từ muôn kiếp còn hồng dấu xưa
Trên cành con gió đẩy đưa
Trời thu hiu hắt bao mùa nhớ thương
Quê nhà lạ hoắc phố phường
Bao năm xa cách mà dường chiêm bao
Cầu tre, trường cũ nay đâu
Từ trong sâu thẳm nỗi đau ngậm ngùi !
( Châu Đốc )
Ý kiến bạn đọc
Vui lòng
login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin
ghi danh.