Giọt Sầu Cậu Ba
Cậu Ba tóc đã phai màu
Cả đời lam lũ có giàu được đâu
Tìm trong khóe mắt hằn sâu
Giọt sương, giọt nắng, giọt châu đôi dòng
Sao trời nổi trận cuồng phong
Xuân xanh tiễn ả đầu lòng ra đi
Thứ thì cả thảy ngũ nhi
Đứa con trai trưởng làm gì nơi xa
Ngỡ rằng còn ở bên ta
Thật ra người đã khuất xa lâu rồi
Hai người con kế tinh khôi
Lẽ ra có được cuộc đời bình yên
Ngờ đâu họa đến triền miên
Một trong hai đứa họa liền ghé thăm
Chào đời chưa được bao năm
Gặp cơn bạo bệnh hai chân không còn
Sương khuya phủ xuống lối mòn
Bước chân lẳng lặng cậu còn đợi ai?
Đêm tàn rồi đến ban mai
Bao nhiêu năm ấy có ngày nào nguôi
Tuổi già ngỡ gặp niềm vui
Bỗng tin sét đánh ngậm ngùi biệt ly
Đứa con gái út xuân thì
Một đêm định mệnh còn chi đá vàng
Chìm trong giấc ngủ muộn màng
Đường nơi âm cảnh lang thang bao ngày
Ngọn đèn trước ngõ lung lay
Chỉ cơn gió nhẹ tắt ngay còn gì
Cầu trời chẳng gặp điều chi
Ban cho kỳ tích Cậu quỳ khấn xin
Đêm dài mong ánh bình minh
Sáng ra ngọn nến lung linh đã rồi
Đau thương thốt chẳng nên lời
Chẳng tin con đã về nơi suối vàng
Lệ rơi ướt đẫm đôi hàng
Tiễn con ly biệt nát tan cõi lòng
Sông kia nước chảy đôi dòng
Dòng trong, dòng đục, dòng ròng, dòng sâu
Cuộc đời bao cảnh bể dâu
Đếm sao cho hết giọt sầu Cậu Ba
Hiếu Võ
Đời Người Như Một Bậc Thang
Đời người như một bậc thang
Trèo lên đến đỉnh vinh quang một thời
Đến đỉnh gặp bão lại rơi
Quy luật tất yếu ai người chớ quên
Rơi xuống tiếp tục trèo lên
Dòng đời luôn chảy lênh đênh tháng ngày
Từ xưa đến tận ngày nay
Mục tiêu phía trước có ai không tìm?
Hiếu Võ