Nov 21, 2024

Thơ xướng họa

ĐƯỜNG VỀ TỊNH ĐỘ CẢM TÁC
Minh Tâm Cư Sĩ * đăng lúc 11:30:43 PM, Sep 07, 2008 * Số lần xem: 1676
ĐƯỜNG VỀ TỊNH ĐỘ CẢM TÁC
Kính tặng Cư Sĩ MINH TÂM tác giả tập thơ “Đường về tịnh độ”

ĐƯỜNG VỀ TỊNH ĐỘ cõi vân du
Trút bỏ tham sân… xóa hận thù
Dìu kiếp nhân sinh qua bến giác
Giúp đời tín hữu đạt chân tu
Trái tim Bồ Tát khai nguồn sống
Ánh đạo Như Lai giải ngục tù
Thi phẩm chuyên sâu nền Phật Pháp
MINH TÂM thiền tọa đẹp ngàn thu.

Lê Ngọc Kha
Mùa Vu Lan 2008

ĐƯỜNG VỀ TỊNH ĐỘ

Đường về TỊNH ĐỘ chốn nhàn du
Nước PHẬT bao la chẳng oán thù
Gạt bỏ sân si bờ chánh đạo
Sưu tầm tâm pháp cội nguồn tu
Nhân sinh dục lạc càng mê đắm
Thế tục đảo điên lắm tội tù
Tĩnh lặng soi mình nơi tự tánh
Sông đời vằng vặc ánh trăng thu .
Bài họa Lê Bá Lộc

TỈNH THỨC

TỊNH ÐỘ đâu xa phải viển du
Tự tâm Phật tánh xóa oán thù
Từ Bi, Trí, Dũng theo đường đạo
Diệt Dục, Sân, Si giữ phép tu
Nghiệp chướng đường trần không vướng phải
Duyên lành chứng quả khỏi vô tù
Bờ Mê , Bến Giác phân đôi ngã
Chọn đúng mà đi chẳng mấy thu .

Bài họa Trần đạo Ðông
( Vu Lan Mậu Tý )

ĐƯỜNG VỀ TỊNH ĐỘ

Nhớ xưa Đức Phật bước phiêu du
Ban phước nhân gian gỡ hận thù
Thuyết pháp nhân sinh đường giác ngộ
Độ trì quần chúng cửa chân tu
Cành dương rảy nước tan mê muội
Đuốc tuệ soi thông mở túng tù
Ngũ giới – tam quy khuyên giữ đạo
Về nơi Tây Trúc đẹp thiên thu

Bài họa Trần Lệ Khánh


SAU VỀ VỚI PHẬT

Sau về đất Phật bỏ phù du
Trôi hết yêu thương hết hận thù
Hỉ xả cùng người thân trọn đạo
Từ bi với vật phận chân tu
Mừng ai lạc bước vào tiên cảnh
Thương kẻ chôn chân chốn ngục tù
Ảo giác du hồn duyên nghiệp chướng
Thuyền từ xin đậu bến ngàn thu

Bài họa Quế Sơn Du Tử

ĐƯỜNG VỀ TỊNH ĐỘ

Sa bà cõi tạm quá phù du
Chấp ngã sân si tạo oán thù
Vọng tưởng vô minh không thể giác
Tham lam ích kỉ khó lòng tu
Bỡi mong người thế đừng gây nghiệp
Vì muốn sinh linh thoát tội tù
Phật Pháp chỉ đường theo nẻo chánh
Liễu sinh thoát tử, sống thiên thu

Bài họa Từ Phong
30.8.08




ĂN CHAY

Ăn chay thể hiện lòng nhân
Thương mình thương cả xác thân mọi loài
Chúng sinh trong cõi trần ai
Tham sinh úy tử mọi loài như nhau
Nhìn xem voi, ngựa, bò, trâu
Dẻo dai khoẻ mạnh người đâu sánh bằng
Thịt chúng sinh có ăn chăng ?
Hay là chúng chỉ sống bằng cỏ, rơm
Con người nếu chỉ ăn cơm
Trái cây, rau đậu, bổ hơn cỏ rồi
Cần chi cá, thịt lôi thôi
Mà mang sát nghiệp với người sát sinh
Sao mình biết qúy thân mình
Lại coi thường mạng chúng sinh cho đành !
Luân hồi sanh tử, tử sanh
Biết đâu quyến thuộc của mình đầu thai
Mắt trần nào thấy được ai
Thà rằng cữ trước, trường trai cho rồi.

Minh Tâm Cư Sĩ


ÐẠO TRUNG DUNG

Ðến không, đi cũng chỉ tay không
Chớ quá bon chen để cực lòng
Hãy sống trung dung không thái quá
Cũng không bất cập, mới là thông.

Tiền bạc, giầu sang ở cõi đời
Chỉ là phương tiện đó mà thôi
Không là cứu cánh là trên hết
Vật chất, tinh thần phải đủ đôi.

Tuổi trẻ lo toan để kiếm tiền
Dự phòng bệnh hoạn, lúc cao niên
Vẫn còn phương tiện cho đời sống
Khỏi phải lo âu, khỏi lụy phiền.

Vật chất lo xa thế đủ rồi
Tinh thần xin chớ lấy làm chơi
Tác phong tư cách lo gìn giữ
Hãy sống sao cho xứng kiếp người.

Xả báo thân này, hỏi hết chăng ?
Tinh anh, thưa vẫn mãi thường hằng
Tùy theo nghiệp quả do ta tạo
Thiện, ác tùy duyên giáng hoặc thăng.

Lâm chung nếu muốn được siêu thăng
Chuẩn bị hành trang phải chắc rằng
Ba món tư lương đầy đủ cả
Bằng không đáy nước lội mò trăng.

06-12-2007 Minh Tâm Cư Sĩ

LỢI ÍCH CỦA NIỆM PHẬT
và LỄ PHẬT

LỄ bái tâm thành, tội nghiệp tiêu
PHẬT cùng Bồ Tát đoái thương nhiều
NHẤT tâm bất loạn, tâm khai huệ
BÁI sám chuyên cần, lạc cảnh siêu.
DIỆT tội do tâm tự giác chừa
TỘI tiêu, chướng nghiệp sẽ dần thưa
HÀ sa phước báo dần đem lại
SA đọa đâu còn ác nghiệp đưa.
NIỆM Phật tinh chuyên, niệm mỗi ngày
PHẬT tâm dần sẽ hiển bày ngay
NHẤT cú Di Ðà không biếng niệm
THANH nhàn, tự tại chắc cầm tay.
PHƯỚC huệ song tu sẽ chóng thành
TĂNG thêm Tín, Nguyện, Hạnh càng nhanh
VÔ thường, vô ngã tâm liền tỉnh
LƯỢNG định vô biên, niệm nhất thanh.

09-27-2006 Minh Tâm Cư Sĩ
NGŨ DUC LAC

Chữ TÀi là cái chi chi ?
Mà làm điên đảo sân si lòng người
Làm cho dở khóc dở cười
Làm cho nhân nghĩa đồng thời tiêu ma !
SẮC là nét đẹp mặn mà
Cũng làm điêu đứng người ta ở đời
Ai mà lỡ động tâm rồi
Dù cho tài trí cũng xuôi một bề !
DANH kia cũng lắm não nề
Háo danh chỉ khoái vỗ về ngợi khen
Nghe chê là nổi sùng lên
Chữ tu, chữ nhẫn lãng quên mất rồi
THỰC ham ăn, tiếng để đời
Lương tri quên hết, vì mồi đỉnh chung
Lỡ ăn, nói thẳng ngại ngùng
Quanh co để khỏi mất lòng người cho
THÙY ham ngủ, ngáy o... o...
Chuyện nhà, việc nước ai lo mặc người
Trước đa ác mộng ai ơi
Chư Thiên bất hỉ, là Trời chẳng vui
Ăn no rồi lại ngủ vùi
Tâm không nhập pháp, học rồi lại quên
Bất tư minh tướng, mới phiền
Hỉ xuất bất tịnh, vô duyên hư đời !

10-14-2006 Minh Tâm Cư Sĩ

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.