(viết cho HCB)
***Ta bái phục em
Ta đã là giẻ rách
Em lượm lên giặt giủ để dành***(thơ HCB)
tự nhiên có một cha nội nhà thơ
nịnh vợ giỏi hơn ta
ông bái phục vợ ông
ta cũng nghiêng mình nể vợ ta hết mực
cái thứ như ta ,tới bây giờ em ráng sống chung lây lất
tiết hạnh ngày xưa trớt mấu chẳng so bằng
ngày xưa đàn bà sợ miệng lưỡi thế gian
sợ trét trấu ,bôi vôi
sợ dìm lồng heo
dù chán chồng hơn cơm nếp
bây giờ em chẳng có gì để ngán
vẫn ráng ngậm bồ hòn chịu đựng kẻ vất đi
lăn lóc cuộc đời,ta khờ khạo ngu si
trong khoa bảng ta là tên thất học
dốt chữ thâm niên ,văn bằng rách toạt
chỉ có tài làm thơ khoác lác
dăm cô nàng bị dụ dổ lên mây
ta với ông cùng vinh danh tứ khoái
cùng bất tài,vô tướng giống như nhau
cả hai đều hên vợ lo món nhậu
gánh vác hết việc nhà cho ta diẹu võ dương oai
thôi thế này ,tôi ông lỳ một lam
ta quơ quào ông coi như tri kỷ
ông là nhà thơ rỏ ràng chính hiệu
ta cũng là nhà thơ "ba lơn"
vợ ta gọi thế hàng ngày
ông chẳng biết ta là ai
(ta biết ông nhờ ta google đọc báo)
cứ coi như ta
cái thằng hơi láo
nhỏ tuổi hơn ông
nhưng mặt gấp đôi dầy
***Thôi kệ
Lây lất
Lất lây ráng sống
Nhìn bạn bè diệu võ giương oai
Còn có em là còn hy vọng
Cứ nhịp giò ngồi nhậu lai rai..***(thơ HCB)
***những câu được ghi chú trong*** la tho cua HCB