Nov 28, 2024

Thơ xướng họa

108 Tứ Tuyệt Huệ Thu - và 108 bài thơ hoa Tứ Tuyệt của Hà Thượng Nhân
Huệ Thu * đăng lúc 03:46:26 PM, Dec 08, 2008 * Số lần xem: 1067
Hình ảnh
#1
#2
Ðây là Tập Thơ Xướng họa gồm 108 bài Tứ Tuyệt
Bài Xướng Huệ Thu và 108 bà họia của Hà Thương Nhân
*

108 Bài Xướng của huệ thu

1 - Nỗi Nhớ

Ðây chẳng quê Hương chẳng chỗ về!
Thì đi đâu nữa gót chân tê !
Trưa mưa mấy giọt sao mà buốt
Một chút gì như nỗi nhớ quê !

2 - Thưa với người Dưng

Thưa với người dưng tiếng dạ thầm
Người dưng bóng vạc đã mù tăm !
Nửa đêm chợt sáng mây đầu núi
Ta nhớ người đi lạc bến trăng

3 - Ai Nghe

Hình như trong tiếng gió
Có tiếng ru thật buồn
bay thơm mùi hoa cỏ
Cho mình nhớ quê hương...

4 - Ðầu Non

Những lưng đồi sóng gợn
Sương mù chưa muốn tan...
Ðầu non mây tắng lượn
Trời nắng hoa nở vàng

5 - Thung Lũng Nắng

Nơi thấy mặt trời trong mắt thỏ
Thấy mây chùng thấp nhánh bonsai
Thấy sương lạnh ngắt bàn tay vuốt
Rớt xuống bay Ðu sợi tóc dài ?

6 - Bên Bờ Thu Liễu

Nơi tôi muốn nói với người yêu
Ðừng tím mây ơi !
Những buổi chiều
Ðừng tím lòng nhau qua tiếng nhớ
Quê nhà xa cách biết bao nhiêu ?

7 Ðọng Một Trời Sầu

Những con chim hạc bay rồi
Chiều hôm khói sóng buồn ơi là buồn !
Cuối trời tưởng thấy quê hương
Hóa ra cây cỏ xanh thơm xứ người

8 - Ðêm Liêu Trai

Người đã xa xăm gió vẫn gần
Nghe mùi hương nhớ nắng Ðông lân
Mái Tây hiu quạnh chùm hoa lý
Mỗi cánh tàn bay một mảnh trăng

9 - Ðêm Nghe Tiếng Ếch

Ðêm nghe tiếng ếch gọi đồng xa
Tưởng tượng mình đang ở nước nhà
Rồi nhớ vườn sau hồ ảo giác
Tiếng kêu nào ấm được lòng ta ?

10 - Nhìn cá lượn Mồi

Ném xuống hồ xanh đóa mướp vàng
Một bầy cá nổi lượn tranh ăn
Khi hay hoa ấy là mây rớt !
Cá đảo một vòng mất với trăng

11 - Xem Hoa Thưởng Nguyệt

Hoa quỳnh cười nụ với trăng khuya
Một iọt sương rơi nước mắt lìa
Một chút vàng tan theo cát bụi
Lạnh lùng đá vẫn giấc hôn mê

12 - Chẻ tóc

Tự nhiên tôi hết muốn làm thơ
Sao cứ nghĩ hoài chuyện tóc tơ
Nếu chẻ lam tư từng sợi tóc
Bao nhiêu thương nhớ đếm cho vừa !

13 - Lệ Trăng

Sông một dòng sâu núi mấy tầng ?
Lửng lơ trời đất giải phù vân.
Thuyền neo cổ độ chuông xa vọng
Rớt xuống không ngờ giọt lệ trăng

14 Sực Tỉnh

Hôn nhé! Mùa Xuân Tất ngọt ngào
Tiếng cười ai rợn giấc chiêm bao
Ngọn Ðông phong lật cành lan dậy
Sực tỉnh hồn bay lạc chốn nào

15 - Khói Sương

Bầy chim buổi sáng tới sân chơi
Nắm gạo tôi vung trắng một trời
Cỏ tím đầu non và góc biển
Hẹn gì ? Ở đó khói sương thôi !

16 Thời gian

Giở thêm tờ lịch một ngày qua
Rồi tháng năm tàn như kiếp hoa
Rồi núi sông chìm như cát bụi
Tiếng buồn vọng mãi cố hương xa

17 Tứ Tuyệt Cắt chơi !

Tứ tuyệt cắt chơi, lòng mấy mảnh.
Phiến nào mây khói ? Phiến nào trăng ?
Bốn câu vẫn biết không dài lắm,
Nối lại đi người nỗi nhớ mong

18 - Hạt Cát, Tôi và thơ

“Nhật mộ hương quan hà xứ thị”

Tôi như hạt cát sông Hằng
Có trôi ra biển cũng lăn về nguồn
Dễ chi đổi được vui buồn
Câu thơ thiên cổ vẫn còn thiên thu

19 - Bốn Câu

Sen lìa ngó ý nỡ nào ai
Ðâu nữa tình em thuở lược cài
Trâm lỏng rớt rơi vườn tĩnh mịch
Bài thơ song cửa gió bay bay

20 - Bọt Rượu

Ước gì cốc rượu mà say
Ước gì ta nói câu này rồi quên:
”Thưa anh này tấm lòng em,
Cũng như bọt rượu gợn lên chút buồn”

21 - Giật Mình

Cánh cửa thời gian - tờ lịch mở
Bốn phương trời đất bóng lung linh
Tháng năm không nói lời chi cả
Mà gió bay qua cũng giật mình

22 - Hà Nội Ngàn Năm

Hồ Gươm ừ nhỉ , cũng hồ Gương
Ánh thép Quang Trung vẻ một đường
Lấp lánh mặt bia Van Miếu dựng
Ngàn năm Hà nội sáng văn chương

23 - Nghĩ Trong Hà Nội Cổ

Hà nội Ba mươi Sáu Phố phường
Mỗi lòng phố ấy một trời thương
Bạn xa mấy cũng tìm nhau gặp
Ðuôi mắt dài hơn những dặm đường

24 - Hồng Hà Hai Nhánh

Sông Hồng nước đỏ máu ai tuôn ?
Máu tổ tiên chẳng thuở khởi nguồn ?
Nước chảy về đâu mà biển biếc ?
Về đâu mà đậm chữ yêu thương ?

25 Tình Yêu

Tình yêu , đẹp nhỉ hạt sương mai
Lấp lánh xa trông tưởng ngọc cài,
Khi hứng vào tay nhìn hóa lệ
Ai đành đem nó tặng cho ai

26 Mê Tứ Tuyệt

Nếu Vũ Hoàng Chương mê tứ tuyệt
Thì tôi cũng uống được sao trời !
Kìa hoa sao nở ai đem tặng
Cả một trời đêm trang giấy tôi

27 - Ðêm Trăng

Tưởng đâu trút tấm lụa đào
Nhẹ như vỗ cánh chiêm bao gặp người.
Thấy mình với bóng trăng soi
Ðưa tay vuốt mặt lạnh đôi mắt buồn

28 - Lau Kính Sáng

Tôi lau mặt kính tưởng lau tôi
cánh cửa mù sương cản nắng trời
những giọt chảy dài khô chớp mắt
sáng lòng chưa nhỉ tấm gương ơi...

29 -Người Ðẹp Không Có Tuổi

Chị em Trưng Trắc mỗi năm xinh
Má phấn môi son tình thật tình
Ðời đã nghìn năm chưa tiếng cụ
Thì ra liệt nữ ... tuổi hoài xanh ! *

* Mỗi năm đến ngày lễ hai bà Trưng đều có các thiếu nữ
trẻ đẹp được tuyển chọn để đóng vai hai bà .

30 Mười năm lỡ Hẹn

Mười năm ! Ồ ! Ðã mười năm !
Người thêm chữ cố tay cầm lạnh chưa ?
Tay cầm tuột mãi câu thơ
Mười năm ! Ơi ! Một buổi chờ mười năm ...

31 - Ðoạn Cuối

Với một bài thơ cũng đủ rồi !
Ngàn năm rạng rỡ nước non tôi
Bởi đâu chinh phụ buồn ngâm khúc
Trường đoạn Tân Thanh nối ngậm ngùi

32 - Ðêm Rằm Mây Phủ

Ðêm Rằm không thấy trăng Rằm mọc
Ta vén mây nhìn mỏi cả tay !
Chợt quả cau xanh thời bé bỏng
Nằm kia chắc nhớ lá trầu cay !

33- Nguyễn Du

Mười lăm năm đó năm nào , *
Ông Nguyễn Du nhiều lệ lám sao ?
Lấy chuyện Thúy Kiều nêu cái cớ ?
Chẳng ai buồn nhắc chuyện lao đao !

* (1787 - 1802)

34 - Quốc Kỳ

Một nước ba sông chảy một hàng
Ba dòng máu đỏ hợp rồi tan
Ngôi sao năm cánh hay tia chớp ?
Sáng đỏ mà đời vẫn tối tăm !

35 Cố Nhân

Gọi người hai tiếng cố nhân!
Gọi ta từng tiếng âm thầm đêm thu
Ở đâu trời có sa mù
Ở đây sao lạnh buốt từ thâm tâm

36 Tự hỏi

Ta hỏi lòng ta rất lặng thầm:
Tại sao trời đất tình từng năm ?
Ta bao nhiêu tuổi, đời ta đó
Ai có đo bằng cây thước không ?

37 Chiều

Không gian còn đám mây vàng
Gió hiu hiu để chiều tan trong hồn
Vịn cành cây, níu hoàng hôn
Tôi nghe lá rụng thu buồn chớm thu

38 Viết thêm câu nữa

Buồn ơi! như tiếng ca dao
Chiều xanh khói xám chừng nào mới tan
bài thơ mới được ba hàng
Viết thêm câu nữa cho chàng ngẩn ngơ

39 Ðỉnh núi

Khi tôi leo được tới trời
Cảm ơn những ngọn núi vời vợi kia
Lên cao nhớ xuống trông về,
Trần gian mây trắng, bốn bề trắng mây

40 Nhớ Quên

Lên cao dụi mắt quên người
Cớ chi lá cứ che hoài mắt ta ?
Người thì không nhớ cũng xa
Muốn quên một chút sao mà khó ơi !

41 Xa Ðà Lạt

Xe tới Prenn cây số mười
Con đường hết dốc thẳng về xuôi
Nhìn sau lưng nhớ ơi Ðà Lạt
Em bõ anh đi, người bỏ người

42 Hà Nội Mưa phùn

Mưa phùn Hà nội mưa hay bụi ?
Tôi phủi đầu tôi, tóc dính tay
Những hạt bì mờ đôi mắt ngó
Ðất trời Xuân mới bụi mưa bay !

43 Ngắm cây Xương Rồng

Tại sao xương rồng có gai,
Tại sao tôi lại thở dài bỗng dưng ?
Ước chi hơi thở tôi ngừng
Quanh tôi sa mạc xương rồng nở hoa

44 Nụ Hôn

Này anh hãy ngắm đóa hoa tươi
Nó giống như là em đó thôi
Những giọt sương vương rồi sẽ ráo
Tình yêu em ước trọn đời vui

45 Bonsai

Quặn lòng chưa đủ hay sao,
Thân cây tôi uốn rừng nào đang run ?
Trời không hẹp lại như mong
Buồn tôi vẫn cứ biển sông không bờ...

46 Lên Ðèo Ngoạn Mục

Trời đứng ngang tầm mắt ngó lên
Thông che không hết cảnh mông mênh
Xe lăn từng bánh, mây trong khói
Vách núi chưa mờ dấu đạn ghim !

47 Buổi Sáng San Francisco

Buổi sáng nhìn San Francisco
Hải âu trắng lượn biển xanh lơ
Cầu treo trăm nhịp dài vô tận
Ðã nối liền chưa những bến mơ

48 Thơ Và Ðời Sống

Cắt nửa bài thơ thành tứ tuyệt
Nối trăm khúc đoạn hóa câu buồn
Sinh ra - già cỗi - đau - và chết !
Mấy tiếng than ôi ! cũng đoạn trường

49 Ngơ Ngẩn Ðường Về

“Qua cầu ngả nón trông cầu
Cầu bao nhiêu nhịp, dạ sầu bấy nhiêu”
Bao nhiêu mà gọi là nhiều ?
Năm , ba nhịp đủ một điều xót xa

50 Chiều qua phố

Chiều tôi qua phố sương mù rớt
Lòng nhẹ tênh như chiếc lá vàng
Nghĩ lúc tuổi mình như tuổi lá
Chiều bay có buồn ai mênh mang ...

51 Hoa

Hoa chẳng bay theo với bước người
Dặm trường hoa vẫn thấy bên tôi
Dừng chân tôi đã hôn từng đóa
Hồ điệp không ngờ ở khóe môi

52 Thơ

Hãy nói gì đi, hay chẳng nói
Thở dài cũng được, có sao đâu !
Ðêm đen con nhện giăng màn gió
Ồ lạ buông thơ một chữ sầu

53 Nhạc

Trái tim, cái trống , cái phèng la
Tôi đập hay ai gõ cửa nhà ?
Nhớ thuở Tiệm Ly ngưng tiếng sáo
Buồn sao cái chết của Kinh Kha

54 Văn

Một áng mây qua bóng nguyệt mờ
Sông dài núi cả hóa câu thơ
Chợt thương sông núi buồn cay mắt
Ồ lẽ nào tôi thứ lại mơ ?

55 Về qua đường Vắng

Về qua đường vắng, vắng đìu hiu
Lá rụng bay bay tối cả chiều
Vuốt tóc bỗng dưng mà lạnh mắt
Hạt sương nào thấy cũng trong veo

56 Con Chim Sẻ

Con chim sẻ đậu trên dây thép
Tôi gắn thơ buồn trên tóc phơi
Những sợi vắn dài ai tới vuốt
Kìa con chim sẻ cũng bay thôi

57 Lá Phong

Lá phong đỏ, lá phong vàng
Từ xanh biếc tới lúc tàn tự nhiên
Mùa thu, mùa Thu liên miên...
Lá phong và nụ cười duyên héo dần

58 Trường Xưa Áo Cũ

Áo xanh sáng mặc thương trường cũ
Phủi nắng còn đâu nắng mượt mà
Hỏi gió còn đâu tình bạn hữu ?
Thôi thì cài nhẹ một cành hoa

59 Lý Bạch

Xưa, Lý Bạch vung dao chém nước
Nước đứt lìa rồi nối lại, như mơ!
Dòng sông vẫn chảy hoài thôi, thâm thượt
Lý Bạch buồn, ném dao, đi làm thơ!

60 Hồi Tôi Mười Tám

hồi mười tám tôi như trăng mười tám
Có người thơ nhìn thấy chợt tương tư
Chàng vẽ tôi bằng những bài thơ lãng mạn
Tôi hoảng hồn chạy trốn giữa đêm mưa!

61 Gái Thượng

Gái thương không ai mặc váy xòe
Tôi váy xòe đi giữa xứ quê
Xưa Ðà Lạt đẹp, xinh như mộng
Có lẽ nhờ tôi thả tóc thề?

62 Hoa Nở

hoa nở. Con ong mật đến nhìn
Hoa rùng mình hóa một loài chim
Rồi bay đi để cho ong nhớ
Từ đó đường xanh bọc trái tim!

63 - Tương động

Mùa thu. Biển đang vàng
Nắng. Chiều tan. Sóng vỡ
Cát. Một bờ. Ba lan
Ðóa hoa trăng. Chực nở !

64 - Vô tình

In bàn chân trên cát
In cho đời dấu đi
Kỷ niệm nào sót lại
Sóng xô chẳng thấy gì !

65 - Sơ ý

Có đêm nước mắt chảy dài
Sáng ra chỉ thấy một vài giọt sương
Nỗi buồn ai khiến còn vương
Nỗi vui là chuyện bình thường thấy đâu ?

66 - Viên Ðá Nhỏ

Hỡi biển cả cho tôi viên đá nhỏ
Ðắp cù lao phơi mái tóc xuân phai
Ngày tháng Hạ chẳng là cơn kỳ ngộ
Thì mùa Ðông đồng nghĩa với tương lai...

67 - Võ Phiến

Võ Phiến làm thơ thơ hóa thẩn
Thẩn thơ thơ hóa những bài thơ...
Sợ đời bình phẩm nên thơ thẩn
Là thức thao hoài ! ôi giấc mơ !

Thơ Thẩn - tên tập thơ của Võ Phiến do
An Tiêm Pháp xuất bản 1997

68 - Mai Thảo

Ðây chỗ anh nằm : nệm cỏ xanh
Chỗ không cần thiết một lằn ranh
Người thăm không phải thăm ngôi mộ
Mà đến đây thăm: những miếu đền

69 - Nguyên Sa

Sao anh là cát lại nằm yên
Có phải vì anh lót chủ Nguyên ?
Tội nghiệp dã tràng xe cát nhỉ
Thơ - Ðời - Duyên - Nghiệp... Nhớ hay quên ?

Trước khi mất xin nhà thờ
rửa tội đặt tên thánh là giuse

70 - Thái Can

"Em về điểm phấn tô son lại
Ngạo với nhân gian một nụ cười"

Lúc trẻ ông thương màu phấn nhạt
Làm thơ giậm lại những môi son
Ngạo cùng nhân thế câu từ biệt
Nhớ Thái Can, Ai ? - bất chợt buồn ?

71 - Vũ Khắc Khoan

Thần trên cổ tháp đã quyên sinh
Hà Nội Hồ Gươm hóa biển tình...
Mưa máu chảy tràn Ba Sáu Phố
Chín năm rừng rú điện long lanh !

72 - Hà Thương Nhân

Con sông Hà Thượng - Con sông
Chảy xuôi ra biển chảy vòng đi đâu?
Phải chi sông suối đừng sâu
Nhớ nhau. Vượt cạn. Tìm nhau, một lần !

73 - Bốn Câu Sáng

Trời sáng rồi trên những khóm mây
và chim cũng dậy hót trong cây
lòng ơi... một dải sông Tương ấy
anh ở bên trời anh có hay ?

74 - Nhìn Sông

Con Sông như dải lụa ngà
trôi êm trong nắng mùa hoa tháng Mười
nhìn sông tôi lại nhớ người
hẹn câu sông nước một thời tháng Giêng !

75 Nửa Ðêm

Nửa đêm vặn bóng đèn mờ
nhắm con mắt lại đừng mơ tưởng gì
mà... làm sao đuổi gió đi
để... không nghe nữa vu vi tiếng buồn !

76 Sáu Bài Thu Liễu :

Thu Liễu I *

Cây Liễu. Mùa thu. Và bóng nắng
Ý buồn xanh biếc một câu thơ
mây bay thật thấp nghiêng trời nặng
Tôi ngả lưng thèm một giấc trưa

77 Thu Liễu II *

Cây liễu. Mùa Thu. Và nước mắt
Ngửa tay tôi hứng chuỗi sương trời
Câu thơ lạc điệu nằm trên giấy
Anh vẫn khen hay nói được rồi

78 Thu Liễu III *

Cây liễu. Mùa Thu. Và tiếng gió
Trưa nào rít vọng tiếng thê lương
Ca dao mẹ hát ru hồi nhỏ
Bay mãi theo người bước viễn phương

79 Thu Liễu IV *

Cây liễu. Mùa Thu. Và tiếng thở
Ai đo dài ngắn dặm non sông
Ngả lưng tôi muốn đừng trăn trở
Nghiêng lại nghiêng qua cứ lạnh lòng

80 Thu Liễu V *

Cây liễu. Mùa Thu. Tôi có mơ
Ôi tôi cái bóng nắng trưa nhòa
Xanh xao nhánh liễu vờn chi đó
Áo lụa đâu thời xuân thướt tha

81 Thu Liễu VI *

Cây liễu. Mùa Thu. Tôi với ai ?
Khen tôi bửa trước tóc em dài
Bây giờ nhánh liễu cầm dao cắt
Mấy giọt Thu trời liệu có bay ?

82 - Mưa Trên Ðường Về

Mưa bay kìa cơn mưa bay
mưa xanh tương nắng đường cây tôi về
khi xe dừng lại bên lề
Ðưa tay tôi hứng... không dè mưa sa !

83 - Bonsai Huệ Thu

Dẫu tuổi Thanh Xuân đã mịt mờ
bonsai vẫn sáng một trời thơ...
trăm năm lá thắm lòng ta thắm
một thoáng thiên đường cũng ước mơ...

84 - Hỏi Thăm Tiếng Sáo

Con sông nước chảy chảy xuôi dòng
mây cũng xuôi dòng chảy với sông
tiếng sáo rớt đâu sông chẳng cuộn
để buồn cọng khói giữa mênh mông !

85 - Cảm Ơn

Tôi về áo lụa hàng hiên
vàng con trăng sớm bừng duyên cuối mùa
năm tàn tháng tận còn thơ
rớt di sợi tóc bơ phờ... Cảm ơn !

86 - Vượt Biên

Tôi để thuyền trôi mấy biển khơi
Mấy hàng trúc biếc của tôi ơi
Mở tròn mắt thấy trời trăm hướng
Bẻ ngón tay nghe buốt phận người !

87 - San Jose

Ừ ! Vẫn Down Town! Vẫn chỗ này...
Mày ngài mắt phượng. Ngắm! Ô hay!
Người ta đâu có thương mình nữa
Thuở mộng là ta, chẳng riêng ai!

88 - Bước Ngoặt Việt Nam

Sinh ly, tử biệt, đường đi
Ðiểm hẹn Quê Hương mất chỗ về
Hà Nội, Sài Gòn và Huế hỡi
Ba miền một nước vạn chia ly !

89 - Chớm Thu

Chiếc lá đầu tiên mới trở màu
Mà nghe chiều đã muốn lao đao
Ngô đồng nhất diệp vờn trong gió
Thu tận ngày xưa sẽ rớt đâu ?

90 - Hơi Thở Nắng

Bươm Bướm chàng ơi con bướm trắng
Bay về trong nắng nắng trong hoa
Trong thương trong nhớ trong ngày vắng
Trong gió buồn hiu trong xót xa...

91 - Tôi Là Ai

Sóng reo. Biển réo. Còn tôi,
một viên đá cuội nằm phơi bên bờ
ôi lòng một chút ngẩn ngơ
hỏi rồi tự đáp bây giờ thế sao ?

92 - Tử Biệt

Mắt của người yêu khép lại rồi
Bàn tay vuốt xuống tới bờ môi
Từ nay trời đất như cùng khép
Hai chữ trăm năm với nụ cười !

93 - Thấy Ở Phố Sinh Từ

Con phố Sinh Từ - Con phố xưa
Thâm Tâm thổi nhẹ đám mây mờ
Hình như Nguyễn Bính nằm ru gió
Lưu Trọng Lư đùa áo đỏ trưa...

94 - Lỗi Hứa

Ðã hứa lần đi không trở lại
Về chi để thấy cảnh tang thương ?
Nhớ Bà Huyện, đọc bài thơ cũ
Chợt mắt nhòa lên chữ đoạn trường!

95 - Gửi Về Hà Nội

Hà Nội Ba Mươi Sáu Phố phường
Người về bởi nhớ bởi yêu thương
Người đi không phải là xa lánh
mà muốn nhìn xem cảnh đoạn trường

96 Nếu Có Một Lời

Nếu có một lời tôi muốn nói,
Yêu anh ! Chẳng biết có nên không ?
Tại sao phải nói ? Mà phải nói?
Ai ... vẫn xa xuôi vẫn lạnh lùng !

97-Trưa Không Nắng

Trưa nay tôi hỏi mặt trời đâu ?
Chẳng có ai thèm đáp một câu !
Con bướm hôm xưa không trở lại
Chỉ mây năm ngoái lượn qua lầu.

98 - Chiều Sương

Ơi chiều ! Gió thổi tiếng thu không
Tiếng sáo thu vang vẫn nhớ đồng
Nóc giáo đường cao dường mất hút
Ðể trời sương trắng rải mênh mông

99 - Ðêm Mưa

Mưa mưa tí tách ngoài hiên
Hiên trong, tôi trái tim hồi hộp mưa
Mưa thầm với mắt rơi thưa,
Cuộn chăn nằm đếm từng giờ trôi qua ...

100 - Giữa đường chiều

Chiều đang rất đỏ bỗng vàng hoe
Rồi tím loan ra kín nẻo về
Nắng biếc không còn trên đọt lá
Vô tình nắm gió ngón tay tê

101 Ðính Nghĩa

Vĩ đại là nhiều cái nhỏ nhoi
Vô biên là không biết bao hồi
Hiểu ra vĩnh cửu là giây phút
Vô nghĩa - vô duyên ấy kiếp người

102 Muôn Thuở

Sáng nay mùa Hạ hay mùa Thu ?
nắng trốn đi đâu ? để núi mù...
bướm trốn đi đâu? hoa lạnh lẽo...
và anh muôn thuở ẩn trong mơ ?

103 Ðà Lạt Cũng Ðây Chăng

Xe lên từng chặng dốc
Kim Sơn Tự thấy gần
Ði hoài sao hun hút
Ðà Lạt cũng đây chăng ?

104 Trầu Cau

Ðể riêng - trầu - một lá trầu
Một trái cau, một nỗi sầu ngẩn ngơ
Nhập chung chuyện ấy bao giờ ?
Chàng tương tư thiếp ố người tơ tưởng người !

105 Bốn Mùa

Mùa Ðông nước đọng thành băng
Sẽ tan khi nắng mùa Xuân rọi ngày
Rồi mùa Hạ hóa thành mây
Mùa Thu hóa một rừng cây lá vàng

106 Ngày Và Ðêm

Chim sẻ một bầy đậu xuống sân
Bồ câu bay đến đứng chen chân
Khi không còn nắng rơi trên gạch
Tôi nhặt cho mình những ánh trăng

107 Vui và Buồn

Hoa đào năm ngoái nở năm nay
Tôi hái - tôi nhìn - không tặng ai
Chợt nhớ bài thơ Thôi Hộ cũ
Se lòng nghĩ đến buổi xuân phai ...

108 - Bài Cuối Tập

Nỡ Nào tôi chẳng giữ gìn Thơ
Dẫu cuộc phù du lối bụi mờ
Với những ân tình đi góp nhặt
Bây giờ mai mốt cũng là xưa...

huệ Thu
*

108 bài họa Hà Thượng Nhân :

1- Nỗi Nhớ

Một đi lạc cả hướng quay về,
Mở sách càng thêm nỗi tái tê
Ai trộn phong ba vào chữ nghĩa ?
Tóc thơm ngào ngạt mối tình quê.

2 Thưa Với Người Dưng

Tưởng như trong gió tiếng thì thầm
Tuổi trẻ từ lâu đã biệt tăm
Người hé môi cười ta bỗng thấy
Ðâu đây chợt nở một vầng trăng .

3 Ai Nghe

Ta xin làm ngọn gió
Thổi ru giấc ai buồn
Ta xin làm vạt cỏ
Vàng mùa Thu cố hương !

4 Ðầu Non

Mây trắng càng bay lượn
Áo ai vàng thêm vàng
Nắng như là vẫn gợn
Nỗi lòng ai chửa tan .

5 Thung Lũng Nắng

Ngày đã hồi sinh , ta cứ tưởng,
Nghe lòng chửa biết chuyện đơn sai
Bàn tay ai vuốt trên làn tóc ?
Thấy cả mây xanh mấy dặm dài

6 Bên Bờ Thu Liễu

Gì say hơn mấy tiếng thương yêu,
Giọt nắng lung linh buổi xế chiều,
Có phải người từ muôn kiếp trước ?
Lời thơ khó biết giá bao nhiêu...

7 Ðọng Một Trời Sầu

Tưởng như mọi chuyện đã rồi,
Thiết tha càng thấy buồn ôi càng buồn .
Ước gì đọng một chút hương,
Trên trang giấy mỏng đọc thơm thơ người.

8 Ðêm Liêu Trai

Sao nói rằng xa? Thật rất gần .
Từ xưa đồng bệnh vốn tương lân .
Ðâu thời Lý Bạch trong ly rượu ,
Nâng chén mời nhau mấy ngụm trăng .

9 Ðêm Nghe Tiếng Ếch

Từ đọc thơ nhau bỗng xót xa!
Trăng che ngọn trúc nhớ quê nhà.
Em về chắc lẽ đêm nay lạnh,
Trở giấc khi nào nghĩ tới ta?

10 Nhìn Cá Lượn Mồi

Mới đó mà sao nhớ võ vàng ?
Nhìn đàn cá lượn kiếm mồi ăn .
Mùa Thu lại hiện trong màu cá,
Hiện cả trong màu sáng của trăng.

11 Xem Hoa Thưởng Nguyệt

Trời lạnh rồi sao? Trăng đã khuya?
Bốn bề đau quặn nỗi chia lìa.
Hoa quỳnh quặn nở trong hiu quạnh,
Cánh bướm nào như một giấc mê?

12 Chẻ Tóc

Nghe dưới trăng vàng động tiếng thơ,
Nghe lòng bỗng chốc mượt như tơ.
Có ai hỏi thử trăng đêm ấy,
Mộng đẹp bao nhiêu cũng chẳng vừa ?

13 Lệ Trăng
*
San sát nhà cao mấy chục tầng.
Ngước nhìn lòng bỗng thấy phân vân.
Thèm nghe một tiếng chuông chùa vọng,
Trải chiếu mời nhau rượu dưới trăng.

14 Sực Tỉnh

Lạ quá ! Bỗng dưng thật ngọt ngào
Thực hay là lại giấc chiêm bao ?
Ví như buộc được thời gian nhỉ,
Ta tặng cho em mộng thuở nào.

15 Khói Sương
*
Bày đặt chung quy một cuộc chơi,
Ngàn mây dằng dặc một phương trời.
Hỏi người nơi Ðộng Hoa Vàng ấy
Mão áo thì thôi cũng thế thôi !

16 Thời Gian

Năm tháng qua rồi, mộng chẳng qua,
Bướm si mê ấy vẫn thương hoa.
Dẫu cho cát bụi là hư ảo,
Tiếng hát dường như não nuột xa.

17 Tứ Tuyệt Cắt Chơi

Lòng này ví cắt làm muôn mảnh,
Có mảnh nào phơi dươi ánh trăng?
Có mảnh nào tươi trong tuyển tập?
Nhủ rằng: có kẻ vẫn chờ mong!

18 Hạt Cát Tôi Và Thơ

Hỡi ơi! Hạt cát sông Hằng
Có bao giờ biết sẽ lăn về nguồn ?
Hỡi ơi! Là nỗi lòng buồn,
Cho còn hoa trắng, cho còn mùa Thu !

19 Bốn Câu

Bao tháng năm qua vẫn nhớ ai,
Bài thơ vụng dại trước song cài.
Cầm thơ lòng bỗng rưng rưng sợ.
Ðành thả thơ cho ngọn gió bay !

20 Bọt Rượu

Rượu. Ồ ! Chửa đủ mình say,
Ồ tay chửa viết, thơ này đã quên.
Ồ em ! Có hiểu không em ?
Ướp chăn nỗi nhớ, nằm lên nỗi buồn.

21 Giật Mình

Cuốn lịch treo tường chưa xé hết
Màu son còn đọng giữa tâm linh.
Trong vô ngôn ấy hình như có,
Một chút ta trong một chút mình.

22 Hà Nội Ngàn Năm

Hồ vẫn hồ xưa sáng mặt gương,
Dừng chân một phút nghỉ bên đường
Chợt thơ lồng lộng bay trong gió
Gươm bén thềm trăng khắc mấy chương ?

23 Nghĩ Trong Hà Nội Cổ

Nhớ lắm Ba Mươi Sáu Phố Phường,
Nhớ như nỗi nhớ một người thương.
Vì xa, Hà Nội ta không gặp,
Còn chúng ta xa một đoạn đường.

24 Hồng Hà Hai Nhánh

Nước đỏ như là máu đỏ tuôn ,
Như thơ người viết lệ khơi nguồn .
Nhìn dòng nước chảy như dòng mực
Ta biết vì ai gửi nhớ thương ?

25 Tình Yêu

Hôm nay đã hẹn tới ngày mai ,
Trăng nhớ đêm xưa lá trúc cài .
Giọt lệ nếu như mà hứng được ,
Hòa chung ly rượu uống cùng ai .

26 Mê Tứ Tuyệt

Thơ dù viết đến ngàn câu nhớ,
Chỉ bốn câu, xanh cả đất trời.
Dù góp trăm năm kê gối mộng,
Tỉnh ra: ai đó cũng là tôi.

27 Ðêm Trăng

Trăng Thu trên xứ hoa đào,
Em về gặp lại phỏng bao nhiêu người ?
Lầu xưa vằng vặc trăng soi,
Nhìn trăng lệ ứa, lạnh đôi mắt buồn.

28 Lau Kính Sáng

Tôi hình như nhớ lắm em tôi !
Mây lửng lơ bay tận cuối trời
Em ví như là khung kính ấy
Tôi lau mỗi buổi đó em ơi !

29 Người Ðẹp Không Có Tuổi

Trúc mọc bờ ao trúc vẫn xinh,
Áo xanh bay lượn ngẩn ngơ tình .
Thơ xanh như nắng xanh vườn cũ,
Xanh biếc ngày xanh cặp mắt xanh...

30 Mười Năm Lỡ Hẹn

Một ngày tưởng mấy mươi năm,
Anh đưa tay nắm em cầm tay chưa?
Anh còn chỉ mấy vần thơ,
Em còn gì để mình chờ tháng năm ?

31 Ðoạn Cuối

Người cho nhau thế cũng nhiều rồi,
Ðừng nói gì ta. Nói chúng tôi.
Một khúc Thanh Hiên còn để lại,
Ai sau đọc tới có bùi ngùi ?

32 Ðêm Rằm Mây phủ

Chẳng cần phải cứ trăng tròn mọc,
Có áo em xanh có nắm tay .
Bỗng thấy trăng xanh màu nước biếc
Lòng thèm nghĩ đến chút men cay !

33 Nguyễn Du

Ta sinh lầm lạc tự thời nào ?
Nếu gặp em thì chẳng biết sao .
Chỉ biết Tân Thanh còn tiếp nối ,
Còn thơ, ta sẽ nổi binh đao !

34 Quốc Kỳ

Nghĩ khi buông súng chịu đầu hàng,
Trăm vạn hùng binh bỗng chốc tan .
Máu đỏ oan khiên cờ giặc đỏ,
Niềm tin không lẽ một que tăm !

35 Cố Nhân

Tình yêu ta cộng, mình nhân,
Bốn trời nghe tiếng thì thầm mưa Thu .
Ngoảnh về dĩ vãng mịt mù,
Tương lai vẫn sáng khởi từ cái tâm .

36 Tự Hỏi

Không nói nhưng anh vẫn nhủ thầm,
Cùng nhau quen biết mấy mươi năm .
Chỉ vừa mới đó nhưng lâu lắm,
Em hỏi lòng em, đấy phải không ?

37 Chiều

Tại sao nắng lại cứ vàng ?
Lời chưa kịp nói đã tan trong hồn ?
Tại sao giữa buổi hoàng hôn,
Nghe thơm hơi thở Thu buồn đó Thu ?

38 Viết Thêm Câu Nữa

Mẹ ru ! Ôi điệu ca dao
Tiếng ru thuở ấy lẽ nào lại tan ?
Mây bay lớp lớp hàng hàng
Ở đâu ý thiếp lòng chàng ngu ngơ ?

39 Ðỉnh Núi

Nếu em leo được lên trời,
Anh theo ánh sáng xa vời ngoài kia
Bao giờ em lại trở về,
Thì quanh vườn cũ bốn bề lại mây.

40 Nhớ Quên

Làm sao quên được nỗi người,
Dẫu ta gục mặt dấu hoài tình ta.
Gần rồi cũng vẫn còn xa,
Dối lòng thì dễ nhưng mà... em ơi !

41 Xa Ðà Lạt

Thoáng chốc nhìn xem đã rõ mười
Ngàn thông san sát chảy dòng xuôi
Ta năm cũ đó, lên Ðà Lạt
Ôi! Nhớ, tuồng như, nhớ một người !

42 Hà Nội Mưa Phùn

Bỗng dưng lại nhớ Xuân Hà Nội,
Mưa bụi trên đầu trên cánh tay,
Chiếc nón che nghiêng bờ tóc ngắn
Vô tình gió thổi áo ai bay.

43 Ngắm Cây Xương Rồng

Ừ sao đường lại chông gai ?
Từ yêu sao thấy đêm dài bỗng dưng...
Bỗng dưng ngó xuống ngập ngừng,
Mùa Xuân nên khóm xương rồng đầy hoa ?

44 Nụ Hôn

Hoa vẫn còn tươi nắng vẫn tươi,
Môi em vẫn thắm quá đi thôi !
Ta làm sao hiểu rằng đêm ấy,
Hai kẻ nằm mơ mộng rất vui ?

45 Bonsai

Hóa ra là thế hay sao ?
Ðã thương đã nhớ đàn nào chẳng rung ?
Thảm cho quắt nỗi chờ mong,
Mới thành cảnh đẹp non sông đôi bờ .

46 Lên Ðèo Ngoạn Mục

Ta đứng nhìn em mắt ngước lên,
Tưởng như trời đất quá mông mênh .
Khi về Ngoạn Mục hoa ngàn sắc,
Em nghĩ gì bên vết đạn ghim ?

47 Buổi Sáng San Francisco

Không hẹn gì trên San Francisco
Bình minh mây trắng, nước xanh lơ
Hải âu bóng rợp muôn trùng sóng,
Chuyện núi vàng xưa tựa giấc mơ.

48 Thơ Và Ðời Sống

Anh hiểu như em thơ Tứ Tuyệt:
Mỗi câu như tạc mỗi cơn buồn,
Chúng ta chỉ biết hôm nay đẹp,
Thì nhắc làm chi cuộc hý trường!

49 Ngơ Ngẩn Ðường Về

Ô hay nước chảy qua cầu,
Niềm vui phỏng ngắn, nỗi sầu bao nhiêu ?
Bởi vì sầu có hơi nhiều,
Cầu dăm ba khúc, đủ điều xót xa !

50 Chiều Qua Phố

Ðọc mấy câu thơ buồn đứt ruột !
Rừng phong quạnh quẽ lá thu vàng .
Em gom góp lá chờ Thu khác
Còn lại gì đây giữa hỗn mang ?

51 Hoa

Ngày xưa hoa nở bước chân người,
Tưởng thấy người xưa đứng cạnh tôi .
Có phải áo em xanh mắt biếc,
Cho nên hoa nở giữa vành môi ?

52 Thơ

Không nói nhưng mà lòng vẫn nói,
Người ngàn năm trước biết tìm đâu ?
Chưa hề bước tới lầu Ngưng Bích
Vẫn thấy chiều hôm chất ngất sầu !

53 Nhạc

Một sớm mùa Thu bến Trữ La,
Tiếng chày đập vải rộn trăm nhà
Tây Thi đẹp đẽ làm chi nhỉ ?
Ðời thật còn nhiều nỗi khảm kha! *

* Khảm kha: cũng đọc là khảm khả:
trắc trở, không thuận lợi

54 Văn

Một cánh chim bay cõi mịt mờ,
Mang mang đã thấy võ vàng thơ .
Gom bao nhiêu chuyện chung quanh lại,
Gối sách nằm kê một giấc mơ !

55 Về Qua Ðường Vắng

Nắng vàng vọt nắng gió hiu hiu,
Nhìn lại gần như hết buổi chiều .
Mây vẫn đầu non bay tản mát ,
Bên hồ làn nước vẫn trong veo .

56 Con Chim Sẻ

Con chim se sẻ làm sao biết,
Em của tôi buồn sợi tóc phơi ?
Tôi sẽ nhuộm thêm vài sợi nắng,
Gió im. Chim sẻ. Bấy nhiêu thôi !

57 Lá Phong

Làn mây trắng, lá Thu vàng,
Cơn vui có lúc sẽ tàn. Cố nhiên !
Mà thương mà nhớ triền miên,
Lá Thu vàng bén hương duyên vàng dần.

58 Trường Xưa Áo Cũ

Trẻ thơ trở lại ngôi trường cũ,
Lời của ai xưa vẫn mặn mà.
Phấn trắng bảng đen màu áo mới
Tuổi em mười bảy đẹp như hoa.

59 Lý Bạch
*
Lý Bạch bỗng dưng làm việc nước,
Tung đời, coi nhẹ một cơn mơ,
Rượu say giữa chợ Tràng An ngủ,
Vua gọi, gọi gì nổi thánh thơ !

60 Hồi Tôi Mười Tám
*
Ồ hay nhỉ! Vẫn tấm lòng mười tám!
Trong lời thơ xanh ngát nỗi tương tư
Nếu có lúc con người thôi lãng mạn
Ðời còn gì ? Còn lại những cơn mưa!

61 Gái Thượng
*
Núi biếc ban mai chiếc váy xòe,
Nhớ ơi! Xứ Thượng, nhớ hương quê
Nhớ hồ Than Thở ai qua đó,
Còn nhớ gì không chuyện ước thề ?

62 Hoa Nở
*
Ồ lạ! Con ong chỉ mới nhìn,
Mà hoa, hoa đã hóa thành chim.
Nếu ta là đúng con ong ấy
Ta gắn vào hoa một trái tim !

63 Tương Ðộng

Mùa Thu nào chẳng vàng ?
Sóng làm sao chẳng vỡ ?
Ta ngắt một cành lan
Thơ vì lan sẽ nở .

64 Vô Tình

Em tưởng rằng trên cát
Không còn dấu chân đi .
Nhưng mà trong lòng cát
Không quên một chút gì .

65 Sơ Ý

Có ai thức trắng đêm dài,
Ðể nghe trăng lạnh trên vài cành sương ?
Nhả tơ ruột đứt còn vương,
Nỗi tằm đến thác vô thường là đâu ?

66 Viên Ðá Nhỏ

Sao lại ước làm gì viên đá nhỏ?
Dù thời gian màu tóc mỗi ngày phai
Nhưng nỗi nhớ niềm đau còn mãi đó,
Trên tòa sen thanh thản bóng Như Lai .

67 Mai Thảo

Người ngủ bình yên, có mắt xanh
Vạch cho sinh tử một lằn ranh .
Nếu còn: thì chút ân tình cũ
Nào có ra chi những miếu đền !

68 Nguyên Sa

Xin chúc người thơ giấc ngủ yên,
Thơ như áo lụa đẹp y nguyên .
Dù sao giữa chốn ta bà ấy,
Muốn nhớ, rồi ra cũng vẫn quên .

69 Thái Can

Ðọc anh từ thuở còn ngơ ngác,
Thuở gái nhà bên chửa điểm son.
Nay chợt nhớ anh Ðà Nẵng cũ
Giở thơ lòng thấy ngổn ngang buồn !

70 Vũ Khắc Khoan

Chén rượu chưa nồng đã hóa sinh,
Gặp tuy ít gặp chứa chan tình.
Tài hoa góp lại bao trang sách,
Quả thật thời gian gió thoảng lanh !

71 Võ Phiến

Chuyện lòng dù viết bao nhiêu cuốn
Chưa đủ gom vào một ý thơ
Thơ ngắn. Tình dài, sông, biển cả
Bạc đầu càng hiểu nghĩa đơn sơ...

72 Hà Thượng Nhân

Ta như là một dòng sông,
Em theo con nước chảy vòng về đâu ?
Muốn qua nước chẳng thể sâu,
Nước sâu khó sánh lòng nhau ngàn lần .

73 Bốn Câu Sáng

Sáng ra mở cửa ngẩng nhìn mây,
Gió lả lơi đùa mấy rặng cây.
Bỗng nhớ sông Tương đầu với cuối
Thơ xưa nay đọc vẫn còn hay.

74 Nhìn Sông

Ngày xưa tuổi ngọc tuổi ngà,
Sao em lại đến thăm hoa tháng Mười ?
Làm sao anh lại là người,
Tháng Mười đâu có là thời tháng Giêng ?

75 Nửa Ðêm

Thấy trong ánh sáng mờ mờ,
Hỏi trong giấc ngủ em mơ những gì ?
Muốn đi mà bước chẳng đi,
Mong làm tiếng sáo thổi vi vu buồn .

76 Thu Liễu I
*
Mình chưa hề tới sông Dương Tử,
Vẫn thấy hàng hàng liễu rủ thơ,
Vẫn thấy Phù Kiều xanh áo lục
Ðâu xa vẳng lại tiếng gà trưa...

77 Thu Liễu II
**
Liễu vẫn đôi bờ xanh gió sớm
Hồ Gươm, nhớ gửi bốn phương trời
Mà thơ như liễu buồn ngơ ngẩn
Nghe bước chân xưa đã mỏi rồi !

78 Thu Liễu III
***
Cây liễu. Và em. Và nỗi nhớ,
Mùa Thu của những bậc hiền lương
Ai ru ? Tiếng võng nơi quê mẹ ?
Trời bốn phương nhìn chỉ một phương !

79 Thu Liễu IV
****
Ôi! Liễu mùa Thu nghe rất lạ,
Nghe như có tiếng gọi Non Sông .
Mai về ta thử ra Hà Nội,
Nhìn nước Hồ Gươm cũng ấm lòng .

80 Thu Liễu V
*****
Mùa Thu! Cây liễu, đẹp như mơ,
Nhắc tới lòng đau mắt lệ nhòa.
Mai mốt liễu đem trồng trước cổng,
Vầng trăng tối tối chẳng buông tha .

81 Thu Liễu VI
******
Liễu ơi! Liễu đứng nhớ thương ai ?
Trong gió đêm đêm tiếng thở dài .
Mái tóc em như tơ liễu ấy,
Mùa Thu thổi nhẹ gió Thu bay .

82 Mưa Trên Ðường Về

Muốn làm mấy giọt mưa bay,
Làm cho ướt áo, ướt cây em về
Ồ hay sao đứng bên lề ?
Tay em thử vuốt chẳng dè lệ sa .

83 Bonsai Huệ Thu

Ðừng hỏi làm chi chiếc bóng mờ,
Chỉ còn, tất cả chỉ còn Thơ,
Bonsai và những con chim lạ,
Những đóa hoa buồn như giấc mơ .

84 Hỏi Thăm Tiếng Sáo

Sông Tương nước chảy vẫn đôi dòng,
Và vẫn đôi bờ một nhánh sông .
Tiếng sáo đêm trăng ai thổi đó ?
Có nghe lòng trải đến mênh mông ?

85 Cám Ơn

Ta về trồng trúc bên hiên,
Con sông đầy trúc nở duyên đầu mùa.
Hiên xanh có trúc là thơ,
Sông trôi, lá trúc bơ phờ biết ơn .

86 Vượt Biên

Mênh mông trời biển giữa trùng khơi,
Muốn xé gan gào tiếng hỡi ơi !
Nếu sống chỉ là cơm áo đủ,
Xin cho trả lại kiếp con người.

87 San Jose

Vì cớ nào đây đến chốn này ?
Lạ tuy có lạ cũng hay hay !
Tha hồ đen trắng vàng chung bước,
Chẳng của riêng mình chẳng của ai !

88 Bước Ngoặt Việt Nam

Yêu nước mà đành bỏ nước đi,
Hẹn nhau mai mốt chúng ta về,
Ðường về thắp sáng niềm tin tưởng,
Nào ngại gì đâu chữ biệt ly ?

89 Chớm Thu

Rừng phong xác lá đã thay màu,
Gió quất tầng không những nhát đao.
Rau muống ao nhà hoa đã trắng,
Tuổi già Ðỗ Phủ biết về đâu !

90 Hơi Thở Nắng

Chập chờn con bướm bay trong nắng,
Cánh nhỏ si mê, nắng tưởng hoa.
Hoa khép mình trong lùm cỏ biếc,
Tưởng gần mà lại não nùng xa.

91 Tôi Là Ai

À ta! À nhỉ chúng tôi,
Những con ốc nhỏ nằm phơi bên bờ.
Sóng xô lớp lớp ngẩn ngơ,
Biển xưa đau đến bây giờ đấy sao ?

92 Tử Biệt

kính điếu Hoàng Trọng

Sách mở trăm trang đóng lại rồi.
Còn thơm chăng nữa ở bờ môi ?
Còn buồn chăng nữa đôi hàng nến ?
Giọt lệ ai tuôn nghẽn tiếng cười !

93 Thấy Ở Phố Sinh Từ

Sinh Từ, phố ấy những từ xưa
Bóng dáng Thâm Tâm đã mịt mờ,
Nguyễn Bính gục đầu bên chén rượu,
Áo phơi trước dậu, tiếng gà trưa.

94 Lỗi Hứa

Mình đã có đi thì có lại
Có câu cố cựu chữ yêu thương
Có mây Bến Nghé trăng Hà Nội
Dù cách xa nhau vạn dặm trường.

95 Gửi Về Hà Nội

Mặt trắng quên chưa những phố phường ?
Những nàng thiếu nữ thấy mà thương !
Tiếng rao hàng vẳng từ con hẻm,
“Tạo hóa gây chi cuộc hý trường” *

* Thơ Ba Huyện Thanh Quan

96 Nếu Có Một Lời

Cứ nói ! Làm sao em chẳng nói
Ðừng băn khoăn nữa có hay không ?
Cuộc đời một phút bừng hoan lạc
Cũng đủ mùa Ðông bớt lạnh lùng !

97 Trưa Không Nắng

Gió ngập vườn hoa, nắng ở đâu ?
Lặng tờ không nói đến vài câu
Con chuồn chuồn nhỏ bên hàng dậu
Hoa phượng ngày xưa đỏ trước lầu.

98 Chiều Sương

Gió thổi Thu về có lạnh không ?
Chiều sương có rụng lá ngô đồng
Chỗ này ngày trước ai người đứng ?
Như thể là mình đứng ngó mông !

99 Ðêm Mưa

Nằm đây nghe gió mái ngoài
Nghe cây đổ lá tôi hồi tưởng mưa
Bật đèn. Mưa hạt đã thưa,
Mà nghe nỗi nhớ bây giờ, hôm qua.

100 Giữa Ðường Chiều

Thuở nhỏ quần hồng, áo đỏ hoe,
Tưởng như gió mới thổi Xuân về.
Em ơi! Tóc bạc chiều Thu muộn.
Tay nắm bàn tay có tái tê ?

101 Ðịnh Nghĩa

Vĩ đại nằm trong cái nhỏ nhoi,
Vòng dây còn buộc sợi luân hồi,
Phù du cùng với trăm năm ấy
Dài, ngắn chung qui cũng tại người !

102 Muôn Thuở

Ôi những ngày Thu, những tháng Thu !
Những đêm trăng lạnh dưới sương mù.
Ai nương ngõ trúc từ xa lại ?
Tiếng sóng buồn như một giấc mơ.

103 Ðà Lạt Cũng Ðây Chăng

Xuống dốc rồi lên dốc,
Thông xa thôi lại gần.
Bỗng dưng nghe mát rượi,
Tuổi trẻ còn đây chăng ?

104 Trầu Cau

Người xưa mời một miếng trầu
Trầu cay nỗi nhớ dạ sầu ngẩn ngơ
Miếng cau từ đó đến giờ
Góp vào như một sợi tơ buộc người

105 Bốn Mùa

Mùa Ðông dù có giá băng,
Ngày mai Xuân lại mùa Xuân từng ngày
Hè về ra cửa nhìn mây
Ðợi cành liễu rũ chờ cây lá vàng

106 Ngày và Ðêm

Ngọc lan giá có rải đầy sân,
Những nụ cười em những bước chân.
Nếu nắng không còn trên lối cũ
Ta còn nguyên vẹn một vầng trăng

107 Vui Và Buồn

Ðâu ngờ lại có những hôm nay
Ta ngắt hoa đào chẳng tặng ai
Thôi Hộ đứng buồn khi gió lạnh
Ðào còn nở thắm chẳng hề phai

108 Bài Cuối Tập

Ta còn gì nửa nhỉ ? Ngoài Thơ
Muôn dặm Quê Hương cát bụi mờ
Muốn hỏi những người muôn kiếp trước
Hôm nay giọt lệ cũng ngày xưa...

Hà Thượng Nhân



Phần Lời giới thiệu của huệ thu và bài bạt của hà thượng nhân sẽ post vào sau

***
*

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.