Chợ Vàm
Chợ họp trên sông trời đứng bóng
Dãy xuồng nhô nhấp nước sông xuôi
Chợ Vàm tháng Tám lơ thơ khách
Con nước ươn từ buổi sớm mai
Chèo ghe đi chợ trên sông nước
Man mác tình quê mấy bến bờ
Ai biết phù sa chia mấy nhánh ?
Mấy giòng trong đục đất quê xưa
Thương hiệu treo từng những nhánh tre
Hoa Xuân , cây trái , bún hay chè
Mỗi ghe mỗi quán chèo lưu động
Bốn hướng sông hồ họp chợ quê
Là em cô quán trên xuồng nhỏ
Sáng bán cà phê nấu hỏa lò
Áo trắng bay theo làn gió nhẹ
Cũng còn vương vấn chút than tro
Quán nhỏ xuồng neo sào đợi khách
Chợ Vàm sông nước mấy nông sâu ?
Là đây mấy mảnh đời phiêu bạt
Cùng nhánh phù sa nước đổi màu
Hai ba xuồng sát xuồng cô quán
Từng ngụm cà phê ấm gió về
Mấy cụm lục bình trôi nước cuốn
Bềnh bồng như những mảnh đời quê
Bóng chiều xuống thấp đầu con rạch
Tan chợ em về cuối nhánh sông
Chợ vãn hỏa lò than cũng tắt
Nước ròng chèo ngược…mấy long đong
Em về nón lá không còn nắng
Bãi mía đầu doi gió đổi chiều
Từng lớp mù sương trên ngọn sóng
Cũng buồn thân thế nặng lòng theo
Em về Cái Mít ba doi lớn
Hai vịnh …còn sâu mấy nỗi niềm
Dãy đáy hàng khơi đèn thấp thoáng
Mù xa cửa biển ánh sương đêm
Một đời hạ bạc lênh đênh sóng
Trôi nổi ngày qua lớp thủy triều
Ngư hỏa đối sầu đêm tịch mịch
Gió mùa đưa đẩy cánh bèo theo
Thương hồ hạ bạc đôi đời khác
Rồi cũng tương giao nước một giòng
Cũng lớp mù sương xa mấy dặm
Nghe lòng nằng nặng sóng song song …
Hồ Thanh Nhã
Con phà Bến Tre
Tháng Tám qua phà sang Rạch Miễu
Một vùng mây nước nhớ bâng khuâng
Người xưa trở lại giòng sông cũ
Tìm cuối chân trời…những dấu chân
Cầu khởi công rồi , trơ cột sắt
Triều dâng con nước chảy bình yên
Mai kia ví nếu đường thông tuyến
Tủi phận con phà bị lãng quên
Ở đâu còn thấy bóng xà lan ?
Kéo một đoàn ghe khẳm cát vàng
Man mác chiều xanh sông nước đó
Bèo mây hờ hững gió mưa tan
Còn đâu thấp thoáng buồm no gió ?
Xuôi ngược trường giang những mảnh đời
Trọn kiếp thương hồ trăm bến đỗ
Mấy tầng mây nước mấy chia phôi
Từ độ sơn hà nghiêng ngửa đó
Gót giày mòn nhẵn bước quan san
Qua trăm sông lạ cây cầu lạ
Cát bụi nào phai nghĩa đá vàng
Vẫn nhớ giòng xưa bến nước xưa
Chao ôi ! Tình nặng mấy cho vừa
Ai qua bến ấy chiều ly biệt
Biết mấy người đi mấy kẻ đưa ?
Có những giòng sông chục chiếc cầu
Dập dìu xa lộ lướt qua mau
Đôi ba chiếc yacht buồn khua nước
Uể oải lưng trời cánh hải âu
Cho hay dù có đi ngàn dặm
Vẫn nhớ vô vàn bến nước trong
Vẫn nhớ con phà cao tuổi thọ
Miệt mài đưa rước khách sang sông
Tháng Tám qua phà sang Rạch Miễu
Triều dâng lai láng nước sông Tiền
Gió sông mát mặt người xa xứ
Còn nhớ…hay là mãi lãng quên ?
Mai kia chắc hẳn đường thông tuyến
Qua một giòng sông phút chốc vèo
Phà cũ trăm năm ai nhớ nữa
Gió trăng từ đó cũng buồn theo
Em mặc áo vàng đi chợ Tết
Dập dềnh con nước thủy triều lên
Qua sông để lại người trên bến
Một chút bình yên , chút nỗi niềm
Chúa nhật ra bờ sông giặt áo
Gió đùa tóc rối xõa bờ vai
Thương em thương cả cây cầu gỗ
Thương cả bờ xa vệt nắng dài
Chiều xưa đâu một chiều xưa nữa ?
Trái mận mời nhau góc cuối vườn
Ặn trái trên cây vừa mới chín
Còn nghe thoang thoảng một mùi hương
Ở đâu bàng bạc hương hoa mận ?
Đuôi tóc thơm từ ngọn gió xa
Trở lại mùa sau ăn trái chín
Nào hay ..mây chắn nẻo quan hà
Mùa mận , năm ba mùa mận nữa
Người đi góc núi chẳng tin về
Phà sang…đếm được bao nhiêu chuyến
Mấy cuộc sum vầy mấy cách ly ?
Mười năm gió cuốn hoa vông rụng
Biền biệt người đi chẳng trở về
Một sớm bên trời nghe thức dậy
Tình quê chan chứa nẻo biên thùy
Mười năm trở lại thăm vườn cũ
Mới biết người xưa đã lấy chồng
Mây nước quê hương thì vẫn thế
Mà người trong mộng đã sang sông
Một sớm anh về thăm Phước Thạnh
Vẫn hàng dừa nước cụm bần xanh
Hỏi thăm ..ai biết người năm cũ
Nền cũ hoang tàn lối cỏ quanh
Tháng Tám sông Tiền lai láng nước
Gió đùa nhô nhấp lục bình trôi
Mới hay mặt nước bao nhiêu sóng
Là bấy nhiêu tình kẻ ngược xuôi….
Hồ Thanh Nhã
Hải âu
Cuối cùng rồi cũng chia tay
Cà phê giọt ngắn giọt dài nhớ thương
Anh về trong cõi mù sương
Đèn đêm xa lộ chập chờn bóng em
Hải âu mỏi cánh đi tìm
Mùa tôm chưa tới im lìm biển xanh
Giòng xe về Bắc quanh quanh
Đằng sau bỏ lại cuộc tình dở dang
Gặp nhau giờ quá muộn màng
Chào em…chim biển từng đàn ăn đêm
Chào em áo mỏng môi mềm
Vòng tay lái cũng còn thèm thịt da
Anh về Santa Ana
Sau lưng còn vẳng lời ca giã từ
Anh về trong lớp sương mù
Giòng xe chạy ngược đêm chừ mỏi mê
Chào em hai lối đi về
Đời hai lối rẽ đam mê hết rồi
Có ngôi sao tắt lưng trời
Anh như chim biển trọn đời lẻ loi …
Hồ Thanh Nhã
Hoa mận trắng
Đêm qua tiễn người quen về nước
Tháng Chạp trời mưa
Phi trường lạnh ướt
Ôi ! Cái nhớ làm sao mà đếm được ?
Chút mưa về cho rét mướt mùa Đông
Túi hành lý chưa cân
Người công nhân còn bận
Cố xếp cho mẹ tôi một manh áo ấm
Chút lộc đầu năm
Mong thấy áng mây Tần
Mái tóc bạc chiếc lưng còng chĩu nặng
Liếp cửa quên cài đón gió đẫm mù sương
Nhớ mang về cho cha tôi dăm bao thuốc lá
Đoạn cuối cuộc đời
Sưởi ấm chút tình thương
Nhớ nhắn lời thăm ông giáo trường tiểu học
Buổi học đầu tiên
Tháng Tám khai trường
Trường học ba gian tường xiêu ngói đổ
Bài viết vỡ lòng từng nét chữ cong queo
Từ độ ngược xuôi
Nắng sớm mưa chiều
Quên sao được sân trường hoa phượng đỏ ?
Bình mực tím và chú học trò nho nhỏ
Mũi chảy lòng thòng chân sáo nhảy tung tăng
Thằng bé con giờ tóc đã hoa râm
Đi vạn dặm mà chân chưa biết mỏi
Quê hương đó
Mái lá nghèo bốc khói
Bữa cơm chiều gạo mới cá kho khô
Có thay đổi gì không
Từ ấy đến giờ ?
Thửa ruộng nhỏ người dân cày ví thá
Gót cơ cực đạp mòn muôn gốc rạ
Biết bao giờ nghe tiếng máy nông cơ ?
Phi cảng về khuya
Mờ nhạt lớp sương mù
Chiếc thang cuốn vẫn triền miên lên xuống
Trong đám khách có còn ai đến muộn
Xin vội vàng
Kẻo lỡ chuyến bay đêm
Cố mang giúp giùm tôi
Một chút nỗi niềm
Một chút nhớ
Trong trăm ngàn nỗi nhớ
Chút nức nở như bài ca vọng cổ
Chút êm đềm nhè nhẹ điệu ca dao
Ngần ấy năm
Mà cứ ngỡ hôm nào
Mùa mận chín mời nhau đôi trái chín
Trong ánh mắt có điều chi bịn rịn
Trong nụ cười …phảng phất nét đưa trao
Lặng nhìn nhau
Không dám nói câu nào
Hoa mận rụng phất phơ trên vệ cỏ …
Rồi từ đó
Đông tàn hoa nở
Chiếc thuyền xuôi biền biệt
Từ trăm sông mây nước hững hờ
Cũng có lúc âm thầm nuối tiếc
Nhưng …không dịp nào quay lại bến sông xưa
Cho đến hôm nay
Nếu có khách sang đò
Mùa mận chín hái giùm đôi trái chín
Tay khỏa nước
Mặt sông chiều lấp lánh
Thoảng mùi hương hoa mận đâu đây …
Hồ Thanh Nhã