Ẩn sĩ
Gập ghềnh sơn đạo nhỏ
Dốc đứng triền vực sâu
Năm ba con sóc đỏ
Đuổi bắt vòm lá sao
Đường về Đại Ẩn Sơn
Chập chùng mây xuống thấp
Vài con ong hút mật
Cành hoa dại sườn non
Còn một chút sương đêm
Đón mừng tia nắng ấm
Thời gian qua thật chậm
Giữa cuộc đời biến thiên
Đường khúc khuỷu ổ gà
Cơn xốc nào rêm nhức
Hòn đá rơi xuống vực
Tiếng vọng tít mù xa
Từ giã chốn phong ba
Khách giang hồ chôn kiếm
Tiếng chuông chùa Lộc Uyển
Lồng lộng bóng mây qua
Nhà sư già ngoại quốc
Gió phơ phất tăng bào
Ẩn sĩ quay về núi
Am nhỏ sườn núi cao
Bằng hữu là cây cỏ
Bằng hữu là gió trăng
Tiêu dao ngày tháng đó
Chớp mắt giấc kê vàng
Trăng treo trên đầu núi
Bàng bạc lớp sương mờ
Nai con đi lạc mẹ
Gọi réo bờ suối khô
Dãy nhà thấp đỉnh đồi
Đón mời trăm lượt khách
Bước chân nào an lạc
Bước chân nào thảnh thơi ?
Thiền đường trăm hướng gió
Bát ngát bờ tỉnh mê
Trăm năm là Vô Sự
Tâm nhẹ lối đi về
Cánh hoa đang tàn rũ
Quả mới lại khai sinh
Lộc non đang vừa nhú
Thay lớp lá xa cành
Tiếng chuông ngân trầm ấm
Nhắc một lời tĩnh tâm
Hơi thở dài sâu chậm
Quên thế sự thăng trầm
Gốc sồi trăm năm cũ
Thi sức với thời gian
Con sâu vừa mới nở
Đo từng tấc da sần
Ẩn sĩ bên sườn non
Giã từ đời ngang dọc
Ngắm mặt trời vừa mọc
Nhẹ bước lối đi mòn
Ẩn sĩ trong am mây
Gió chiều lay khóm trúc
Từng giây từng tỉnh thức
Đời như bóng mây bay
Hôm qua và ngày mai
Khoảng cách dài hư ảo
Vẫy tay chào phiền não
Tận hưởng trọn hôm nay …
Hồ Thanh Nhã
Đôi ta
Chú đạp xích lô trưa Hè nghỉ nắng
Chân gác càng xe làm giấc tiêu dao
Con ruồi nhỏ đậu bàn tay hai ngón
Ba ngón kia pháo cối cướp năm nào
Nắng Sài Gòn thả từng tia lửa chói
Thèm vô cùng một bóng mát công viên
Và cứ thế , sau chuyến hàng bỏ mối
Ghé góc đường ..làm một giấc bình yên
Giấc ngủ ngắn ..chú mơ về dĩ vãng
Vài bóng hình đồng đội , chiến trường xưa
Những người chết và nghĩa trang quên lãng
Cỏ gai dày …tiếng ếch vọng đêm mưa
Ba tư năm chưa một lần tu bổ
Như oán thù chồng chất ở sau lưng
Hồn tử sĩ đâu đây theo tiếng gió
Mộ hoang tàn cỏ bít lối đi chung
Anh bộ đội thương binh ngồi vá vỏ
Cột đèn kia độc chiếm một sơn hà
Giọng trọ trẹ của quê hương ngoài nớ
Vùng Nghệ Thanh …ngao ngán bữa tương cà
Anh vá vỏ , khách giang hồ độc cước
Chống so le nạng gỗ quá chiều cao
Cố nhẫn nại bơm căng đầy chiếc vỏ
Một bàn chân…còn để lại Nam Lào
Nét cam chịu hằn lên vầng trán hẹp
Cả cuộc đời không có một ngày mai
Sau cuộc chiến …anh trở về thân phận
Một hồn ma bóng quế giữa ban ngày
Mồ hôi chảy xuống ống quần phe phẩy
Chiếc điếu cày còn giữ thuở đi B
Nầy anh bạn ! làm một bi tỉnh ngủ
Bánh thuốc ngon ngoài nớ mới mang về
Chú xích lô ngồi bên anh vá vỏ
Cũng gật gù làm một điếu tương giao
Họ hoà giãi bên lề đường góc phố
Ở dưới chân cao ốc …mấy mươi lầu
Hai thương binh từ hai đầu chiến tuyến
Cũng một phần thân thể hiến quê hương
Nước thanh bình hai mảnh đời cam phận
Thành một đôi ta …khắng khít bên đường
Hồ Thanh Nhã