Dec 30, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Bài thơ Hàng Cỏ/ Bảng đen thời đại/ Bảng vàng hoa tím/Bão giải tù đi
Vũ Hoàng Chương * đăng lúc 12:09:37 PM, Jul 25, 2020 * Số lần xem: 1583
Hình ảnh
#1


Bài thơ Hàng Cỏ

Ta còn nói gì bây giờ nữa?
một bến đã không đành nằm chung.
Làm được gì bây giờ? buổi đó
tình chia hai đã tháo rời khung.

Ai dám ngờ đâu khung cũng hư!
nơi em vẫn gọi lầu-Tương-tư,
hay Uyên-ương-các như anh gọi,
đến nay chỉ còn là danh từ.

Một mảnh tàn y vụn… Hỡi ơi,
làm sao mảnh vụn để dành hơi!
làm sao gọi được "lầu" hay "gác"
khi đã là tro bụi giữa đời!...

Tro bụi, từ khuôn kính bức mành
dãy nhà nâu thẫm hàng cây xanh
đến con đường nhựa đường xe điện,
từng phố từng khu nội ngoại thành.

Nói chi những gợn sóng the hồng
nửa khép vùng chăn nhiễu gối bông,
đèn ngủ, lẵng hoa, thư, nhật ký
và – trên tất cả – giấc mơ nồng!

             *

Tất cả một kinh đô nát nhầu,
lửa hằn ngang dọc vết khơi sâu;
bụi nhoà tro xám chôn vùi hết,
ai dễ còn vang bóng mãi đâu!

Lầu gác đi hoang tìm lại tên…
chợ nào kia ngã gục trên nền?
cửa đâu mà mở vào khung được!
ngăn ngắt thời gian áo Lãng-quên.

Nhớ chăng? Áo cỏ, hàng em ưa,
màu "Cỏ-Uyên-ương" say nắng mưa,
hương "Cỏ-Tương-tư" mê sớm tối;
khung Tình, thôi nhé, đã thành xưa!

Vì… bụi vô danh, tro khuyết danh
một Sông hai Bến ấy đang thành;
nằm trong Hàng Cỏ em đang mất
và cuối Bài Thơ cũng mất anh.

1972

Nguồn: Chúng ta mất hết chỉ còn nhau, NXB Rừng Trúc, Paris, 1974

Bảng đen thời đại

Thày chăm dạy Toán, dạy Văn chương;
Mỗi buổi trò ngoan ngoãn tới trường.
Đâu biết chợ hoa quanh lớp học,
Lời chim phấn bướm dạy yêu đương!

1971

Bảng vàng hoa tím

Xa tặng KIỀU THU

Hà Nội xưa đưa nàng đi thi
Có chàng thư sinh tình rất si
Cài hoa lên tóc còn buông xoã
Chàng nhủ người yêu: Chớ sợ gì!

Hoa này, anh đã mất nhiều công
Chọn ở Hàng Bài, em biết không?
Đề khó đến đâu hoa cũng thuộc
Rắc hoa đầy giấy góp là xong!...

Nàng vui như Tết, vào sân trường
Hi vọng bay theo lòng ngát hương
Chàng đợi nàng trong rừng Bách thảo
Như trong huyền thoại của Đông phương

Đưa nhau ríu rít đón nhau về
Ngày lại ngày... cho tình càng mê
Bài Sử Địa hay bài Vạn Vật
Cũng đều tươi nét hoa “Pensée”!

Đường lên Hàng Quạt gió say reo
Cửa Bắc giờ đây bảng sắp treo
Dựa sát vai chàng, hơi thở gấp
Ôi, nàng cảm động biết bao nhiêu!

Người đi xem bảng mới lơ thơ
Nắng sớm đùa trên cỏ nhởn nhơ
Chàng dỗ dành: Em đừng nghĩ quẩn
Yêu nhau, thi có trượt bao giờ!

Kia rồi: Hương phấn đã truyền tin!
Đôi lứa mừng, quên cả giữ gìn
Tay khoác tay nhau làm cánh bướm
Song song, lìa sóng cỏ, bay lên

Chợt nghe thiên hạ bảo thầm nhau:
Người đẹp Hàng Gai lại đỗ đầu!
Chàng ghé bên tai nàng, giễu cợt:
Áo hồng như thế áo cô dâu!

Nàng xem hoa nở đúng tên nàng
Rồi mỉm cười: Thôi, kệ bảng vàng!
Anh hãy cắt bài thơ áo tím
Cho em mặc nhé! Rất thời trang!

Saigon, 12-6-1967


Bão giải tù đi

Nhà trôi theo nước cuốn mênh mang;
Người giạt trôi theo, nghẹt Suối Vàng.
Áp giải tù nhân, kìa ngọn sóng
Vung roi dằn mặt, giáo đâm ngang.

1968

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.