|
Đường thi Việt NamGửi Theo Cánh Hạc Huệ Thu * đăng lúc 07:40:26 PM, Nov 18, 2023 * Số lần xem: 972 Thập Thủ Liên Ngâm
Gửi Theo Cánh Hạc
1
Trời đã vào Thu anh ở đâu ?
Còn ai ngơ ngẩn chốn giang đầu
Con thuyền bến cũ năm canh đợi
Dòng lệ Xuân xưa sáu khắc sầu ……
Nào kẻ mắc mồi cho cá đớp
Ðâu người cất vó để buông câu ? (*)
Thời gian như bóng mây qua cửa
Dẫu bắc bao nhiêu những nhịp cầu
2
Dẫu bắc bao nhiêu những nhịp cầu
Tình riêng bóng lẻ suốt đêm thâu
Sách không đọc trọn ngâm vài đoạn
Nhớ khó lòng quên viết mấy câu
Thơ gửi, làm sao mà dễ gửi ?
Tìm đâu, nào biết ở nơi đâu ?
Anh ơi ! Tình sử ai người đọc
Ta có vì nhau góp lệ sầu ?
3
Ta có vì nhau góp lệ sầu ?
Vài giây lại cứ tưởng là lâu
Gió đùa gác lẻ lòng thêm lạnh
Trăng chiếu phòng đơn sáng ngập lầu
Dưới đất có đâu quên ả Chức
Trên trời lại cứ nhớ mưa Ngâu
Người ơi! Muôn dặm đà xa cách
Lầm lũi năm canh tóc ngả màu
4
Lầm lũi năm canh tóc ngả màu
Còn xanh hay đã bạc phau phau ?
Mỗi năm hoặc giả vui lòng đợi
Suốt tháng thôi thì thương nhớ nhau !
Về đó có tình hoa dạ hợp
Ở đây không thiếu chiếc mo cau
Cỏ bồng gió loạn ai người nhỉ
Có nhớ mình chăng kẻ tới sau ?
5
Tới sau, ai có nhớ mình đâu !
Trăng vẫn soi riêng nửa mái lầu
Dẫu khó Quê Hương còn lối cũ
Biết sao hợp phố để hoàn châu
Trăm năm xum họp là tương biệt !
Một kiếp phù vân nắm cỏ khâu
Anh ở bên trời anh có biết
Em đây ngày tháng thiết tha sầu !
7
Em đây ngày tháng thiết tha sầu !
Lại lạnh thêm vì ngọn gió thâu
Chuyện cũ chắp làm năm bảy đoạn
Thơ xưa đọc khẽ một vài câu
Không người mắt biếc nhìn bên cửa (**)
Chỉ bóng trăng thanh lọt mái lầu
Ngựa ký, ngựa kỳ mong chẳng thấy
Thấy xa ngăn ngắt mấy hàng dâu
7
Thấy xa ngăn ngắt mấy hàng dâu
Mà vết thương lòng thăm thẳm sâu
Anh đứng trước sân thơ thẩn nhớ
Em bên song cửa ngẩn ngơ sầu
Ðã đành thương nhớ trăm lần nhủ
Hãy thử vì nhau viết mấy câu
Chẳng viết, không thư, không tất cả
Kể như dòng nước chảy qua cầu !
8
Kể như dòng nước chảy qua cầu!
Sực nhớ lời xưa bóng bạch câu
Không lẽ cuộc đời toàn nỗi hận
Mà đành thân sống vạn dòng châu
Mùa Thu hiu hắt tình năm cũ
Tháng Bảy sụt sùi giọt lệ Ngâu
Thử khép cửa vào cho bớt lạnh
Nằm nghe gió thổi suốt canh thâu
9
Nằm nghe gió thổi suốt canh thâu
Mới đó anh đành ruổi vó câu ?
Mặc kệ mối tình cho đứt nối
Kể gì nỗi nhớ cứ dài lâu …
Anh “Về” chốn cũ quên tình cũ !
Em ngắm non xanh bạc mái đầu
Ðầu bạc nhắn ai ngoài vạn dặm
Vết thương ngày đó vẫn còn sâu ?
10
Vết thương ngày đó vẫn còn sâu ?
Giấy đã phai chưa ? Mực đổi màu
Cuộc thế tung ra năm bảy vận
Dòng đời gửi lại một đôi câu
Tỳ Bà khúc cũ bàn hoàn lệ
Lại chữ vô ngôn chất ngất sầu
Thưa với người xưa câu tận túy
Ở đâu mà biết gửi về đâu ?
huệ thu
* Yêu mến nhau giúp mắc mồi cho cá đớp, cất vó để bạn buông câu
(**) Ý muốn nói người có mắt xanh như Nguyễn Tịch… Ý kiến bạn đọcVui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.
|
|