Tờ lịch .
Em gởi cho anh tờ lịch năm nay
Nhắc lại ngày nầy năm ngoái
Chuyến xe đêm về phố núi mù sương
Trời trở lạnh trên đỉnh đèo bỏ lại
Đường Hai Mươi trăng trải sáng ven rừng
Xa thật rồi thành phố sau lưng
Về đất núi …nơi bình yên chim hót
Đây Lang Biang
Đỉnh trời cao chót vót
Người Tây ba lô thong thả bước du hành
Anh đưa em về đỉnh núi màu xanh
Cùng dạo bước
Thênh thang trong vùng mây trắng
Mây trắng trong thơ ngày xưa xa vắng
Còn dư âm một thoáng tiếng bên trời
Đà Lạt đây rồi !
Phố nhỏ xa xôi
Đất núi Cao nguyên hoàng triều cương thổ
Tiếng thác đổ
Lưng chừng trời còn đó
Lưng chừng trời con suối chảy quanh quanh
Nhịp cầu treo chênh vênh
Cây đỏ lá trên cành
Anh hỏi em ngày nầy thứ mấy ?
Chút nắng nhẹ vờn trên bờ tóc rối
Thứ mấy ngày nầy hoa nở trắng công viên ?
Bờ khe nhỏ bên triền
Con chim hót bình yên
Lòng thấy nhẹ như mây trời phiêu bạt
Tháng Giêng cỏ non đồi xa bát ngát
Xanh mượt mà bên sườn núi xanh lơ
Tìm gì trong hẻm núi
Thấy gì trong hoang sơ ?
Hàng thông còn đứng bên bờ quạnh hiu
*
Đưa em thăm đất hoàng triều
Ngậm ngùi thay cho cuộc đời hưng phế
Nước chảy hoa trôi một thời dâu bể
Dinh thự im lìm mờ nhạt bóng hoàng hôn
Ta nhìn nhau lòng bỗng tự nhiên buồn
Cành lan tím…đong đưa theo đợt gió
Đàn ngựa gặm cỏ non
Bên hồ Than thở
Mây ngàn năm còn bay trắng lưng trời
Thật bình yên
Đàn vịt nước đang bơi
Hồ gợn sóng theo từng cơn gió nhẹ
Anh chợt nhớ như ngày xưa còn bé
Ngủ yên lành
Qua nhịp võng ầu ơ
Tiếng mẹ ru từ một thuở xa mờ
Nhẹ…rất nhẹ đưa con vào giấc mộng
Cám ơn em
Cho năm dài tháng rộng
Biết bao giờ
Trở lại rừng núi hôm nay ?
Những bước chân đi
Từ năm trước ngày nầy
Dấu giày cũ như in trên tờ lịch mới
Nhận tờ lịch năm nay
Lòng vui như mở hội
Năm ngoái ngày nầy vào đêm thứ bảy
Đà Lạt cuối tuần đón khách miền xa
Người hồi hương
Thấy lòng mình trẻ lại
Chào mùa Xuân mai nở rực sân nhà
Tờ lịch năm nay
Vào ngày thứ ba
Tháng Giêng rét đậm xám làn da
Thấy chưa…hơi nước hòa hơi thở ?
Càng lạnh càng thêm nỗi nhớ nhà
Hồ Thanh Nhã .
Hai thời gian
Anh ở Trung Đông về nghỉ phép
Nét vui rạng rỡ áo hoa rừng
Đẹp đôi cô bạn…dài đuôi tóc
Có nụ cười tươi mặt sáng trưng
Nầy anh lính chiến đồng hương trẻ !
Vào cash tiền xong nhớ lẹ ra
Kể chuyện hai năm …miền đất lạ
Buồn vui đời lính chiến trường xa
Ngân hàng không đổi tiền Iraq
Thì giữ dành cho…chuyến trở qua
Cũng đủ mua vui vài tiếng bạc
Giải khuây đời lính lúc xa nhà
Đoàn anh tham chiến vùng Tikrit
Sa mạc dài theo ống dẫn dầu
Đối mặt ruồi vàng bom tự sát
Nước khan mìn bẫy…nản lòng sao ?
Bên trong pháo tháp tia hồng ngoại
Nhìn rõ xa xa dấu lạc đà
Chi đội kích đêm chờ bão cát
Buồn nghe muôn dăm bước quan hà
Nửa đêm thức giấc trong lều vải
Nhớ quá người yêu cách đại dương
Chiến cuộc dài thêm…dài nỗi nhớ
Viễn chinh đôi lứa rẽ đôi đường
Chuyện anh thế đấy…làm tôi nhớ
Cái nhớ miên man lặng cả người
Tôi thấy qua anh…là quá khứ
Một thời ừ nhỉ ! Một thời thôi…
Ở anh tôi thấy ta là một
Cũng chiến trường xa cũng nhớ nhà
Mạng sống như treo đầu sợi tóc
Mà lòng vẫn nhớ…bóng người xa
Hồ Thanh Nhã .
Đôi mắt người xưa
Đôi mắt nầy từng gặp đâu đây ?
Bàn kia..ai lén ngó bên nầy
Đồng hương sum hợp mừng Xuân mới
Đất khách còn vui một bữa nầy
Em có phải là em năm xưa ?
Nắng vui màu áo lụa sang mùa
Là em…mau quá đôi hàng lệ
Dưới mái trường xưa lúc cợt đùa
Em có phải người xưa Bến Tre ?
Trong xanh màu mắt dáng Thu về
Đùa chi cơn gió vô duyên quá
Để tóc vương đầy mấy lá me
Mới quen anh cũng tập làm thơ
Ôm hết trăng sao dệt mộng hờ
Thì ra anh đã hư từ nhỏ
Cho đến ngàn sau vẫn dại khờ
Mùa Xuân về trên sông Hàm Luông
Nắng không đủ sáng cả khu vườn
Long lanh đôi mắt nhìn trong tối
Chỉ rõ lòng anh một nẻo đường
Mùa Hạ về sương đọng lá sen
Là em son phấn đủ làm duyên
Là em trinh bạch từ đôi guốc
Lòng ấm qua từng đợt gió lên
Mùa Thu về trên hàng me xanh
Thương em áo lụa màu thiên thanh
Điểm trăm cánh nhỏ hoa hàm tiếu
Khéo một đường may sợi chỉ mành
Mùa Đông về trên cành sê ri
Đỏ tươi chùm trái…ước mơ gì ?
Cánh thư thay một lời tâm sự
Lặng lẽ bên đời nỗi biệt ly
Ba mươi năm mỏi cánh làm chim
Vẫn như ngày ấy vẫn đi tìm
Tóc xanh một thuở bồng trong gió
Nay muối trên đầu…điểm điểm thêm
Tìm đâu ra đôi mắt người xưa ?
Lắm khi chợt nhớ lúc giao mùa
Nửa đêm thức giấc làm tan mộng
Thì cứ coi là gió thoảng đưa
Có phải là em buổi gặp nầy ?
Chân trời xa một cánh chim bay
Trông quen mà tưởng chừng xa lạ
Cách biệt nhau bằng…một với tay
Hồ Thanh Nhã .