Nov 29, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Em ngó trường Đa Nghĩa / Sống Thác Thơm Lừng Hương Hoa Thơ
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 02:14:58 AM, Mar 25, 2023 * Số lần xem: 321
Hình ảnh
#1
#2

 

   
    



Em Ngó Trường Đa Nghĩa
Một Chặp Lâu Đi Em

 
Nếu mình về thăm Huế / mình gặp lúc mù suơng / chắc mình gọi Huế Thương / mình nhớ thêm Đà Lạt...

Huế sương thường tháng Chạp.  Sắp Tết rồi nhỉ em? Mỗi năm một năm thêm...mình xa Huế lâu quá!

Mình ôm chầm Ba Mạ, làm sao mà gỡ ra?  Mình hỏi thăm Ông Bà...Nhà ngát trầm hương khói!

Quê Hương là Quốc Nội / lại nhớ... Ngoại nhiều hơn!  Nhớ Đà Lạt mù sương...giống y chang đang Huế!

Nếu mình không ứa lệ...ai thấy mình thương quê?  Nhưng không lẽ...đầm đìa / cho sông Hương nhiều chút?

Đây bài thơ tôi chực / nghe em một lời chê...cái thuở ra biên thùy / hứa điều gì cũng sợ!

Nếu mình không về nữa?  Huế ơi Đà Lạt ơi...Hai Bà Trưng dốc trời...sương mù đầy Đa Nghĩa...

Đứng mô cũng lóng mía / cầm xiết buồn rưng rưng!

*
Nhiều năm tôi "tập trung", nhớ Huế buồn như rứa!  Quyết tâm làm thơ dở, mai này em khóc ngon...

Cho lệ tràn sông Huơng, cho mù trùm núi Ngự... cho ai người xa xứ / nghe mình đau nhói tim!

Em ơi em ơi em!  Mình mô chừ về Huế?  Em ngó trường Đa Nghĩa / một chặp lâu đi em!

Trần Vấn Lệ

                    


Sống Thác Thơm Lừng
Hương Hoa Thơ


Tôi ngồi một chỗ nhìn em bước
sông núi như cùng nối gót em!
Em giống như người muôn thuở trước
đi tìm bóng nguyệt dưới hồ sen!

Tôi ngồi một chỗ, tôi làm Phật,
chớ chắc chi thành ông Phật đâu!
Không gửi theo em lời chúc đẹp,
bởi em đã đẹp dáng sang giầu!

Em sao sông núi mình như thế
tôi đợi Thanh Minh hưởng khói nhang,
ngó dấu chân em hình với ảnh,
trời quang, đêm tạnh, ánh trăng tan...

Em, tôi không gặp cho chào hỏi,
em, gió lách lùa những ngõ lau,
tôi, bụi bờ tre cành có mục
thành tro thành bụi, có làm sao?

Nếu hai đứa đã nhân tình nhỉ?
Thần Thánh trên Đình đã chứng cho:
Tôi một trái tim, em một dạ
chúng mình sóng bước Một Đường Thơ!

Tôi ngồi một chỗ tôi tư lự:
Ai khiến chi ngày trước tháng Năm?
Triệu triệu người tan trong nước mắt
Triệu triệu người thành cổ tích...Trăng!

Em nhớ lại đi, thời bé bỏng,
cái guơng biết nói chẳng ai ngờ:
"Giai Nhân duy nhất là em đấy, 
anh chỉ là người mộng với mơ!" 

Em đang trước mặt, em yêu quý!
Anh ngả lưng đây lạnh vách đèo:
"Hồn tử sĩ gió ù ù thổi,
Mặt chinh phu trăng dõi dõi theo!" (*)

Em cứ đi đi đi trước mặt
Lách bờ lau gặp suối huyền mơ...
Dẫu chi mình cũng cùng ao ước:
Sống thác thơm lừng hương hoa thơ...


Trần Vấn Lệ

(*) Đặng Trần Côn nguyên tác Nho, Chinh Phụ Ngâm Khúc,
     Đoàn Thị Điểm dịch Nôm.



 

 


 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.